Truyện ngôn tình sắc Vượt Giới Hạn

Vượt Giới Hạn

Truyện Full

(Click xem Danh Sách Chương)
  • lưu truyện

Mô tả Truyện :

Truyện ngôn tình sắc Vượt Giới Hạn - Trạng Thái : truyện full - Thể loại : Truyện H văn - thanh xuân - Tuổi trẻ - Truyện có nhiều ngôn từ không phù hợp với người chưa đủ 18 tuổi vui lòng không xem nếu chưa đủ tuổi . Nội Dung : Thương em, em dành thanh xuân cho anh anh cũng dành thanh xuân cho em, tuổi trẻ chúng ta đúng lúc gặp nhau yêu ở cạnh nhau chia sẻ ngọt bùi chỉ anh có thể che chở cho em và chỉ có em có thể thấu hiểu bao dung cho anh.

Chương 89

Anh nhẹ nhàng nâng cơ thể cô, rút dương vật đã xả hết ra, bỏ chiếc bao cao su vướng víu, vứt sang một bên, cứ thế ôm cô trần truồng, bước về phía phòng tắm.

Tóc cô hơi ẩm vì tình ái kéo dài, Minh Đạt hôn lên tóc cô, không ép cô ngẩng đầu, mà để cô chôn mặt vào vai mình.

Rèm cửa trong tháp tự động mở ra, anh ôm cô bước qua ánh nắng, bước vào bồn tắm đầy hơi nước.

Hơi nước ẩm ướt cuối cùng cũng giúp Thanh Trúc lấy lại ý thức.

Ký ức dâm loạn vẫn quay cuồng trong đầu, cô lặng lẽ chìm xuống, cố gắng để nước nóng nhấn chìm não bộ mình.

Minh Đạt no nê, thỏa mãn và lười biếng dựa vào thành bồn, nhìn cô đang giận dỗi, cười khẽ hỏi: “Vẫn còn xấu hổ sao?”

Anh không nói thì thôi, vừa nói, Thanh Trúc lại nhớ đến những ký ức tồi tệ.

Cô quay đầu, lẩm bẩm: “Anh có thể đừng như vậy không——”

Phía sau vang lên tiếng nước xối xả, anh tiến lại gần cô trong nước, hơi thở nóng bỏng trút lên vai cô, “Như vậy… là gì?”

Anh vén tóc ẩm ướt của cô, hôn lên gáy cô một cách đắm đuối, “Đê tiện?”

Minh Đạt rất tốt bụng giúp cô bổ sung tính từ.

Cảm giác ngứa ngáy khiến làn da vừa thoát khỏi đam mê lập tức có phản ứng khác thường, Thanh Trúc run rẩy, cố gắng bơi ra khỏi phạm vi đe dọa của anh.

Cánh tay dưới nước ôm lấy eo cô, kéo cô về phía sau, đập vào ngực anh.

Anh đưa tay lên, xoay mặt cô lại, lại một lần nữa hôn cô.

Lưỡi không có chỗ để trốn, bị anh quấn lấy đến tê dại. Nước bọt đắm đuối tràn ra khóe miệng, giống hệt lúc cô không thể kiểm soát cơ thể mình.

Hôm nay anh rõ ràng đang đói, không cho cô bất kỳ cơ hội nào để từ chối, cứ thế ép cô đón nhận anh.

Không có gì bất ngờ, dương vật của anh lại một lần nữa đầy ắp đi vào cơ thể cô.

Anh ép cô vào thành bồn, từng cú đẩy mạnh vào cơ thể mềm mại của cô.

Thanh Trúc không thể chịu nổi, cắn mạnh vào vai anh, vừa giận dữ vừa yếu ớt chất vấn: “Rốt cuộc anh muốn làm gì?”

Người này không ăn mềm cũng không ăn cứng, nũng nịu và chống cự chỉ khiến anh thêm phần hưng phấn.

Minh Đạt hơi nhướng mày, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên bụng cô, “Muốn làm đầy em.”

Thanh Trúc ngẩn người, chân quấn lấy eo anh, vắt kiệt sức lực duy nhất, khiến động tác của anh chậm lại.

Cô nhìn chằm chằm vào đôi mắt mờ ảo trong hơi nước của anh,

thấy anh bình tĩnh không lay chuyển, hỏi: “Anh lại đang ghen sao?”

Minh Đạt cười, rất nghiêm túc thừa nhận: “Đúng vậy.”

Điều mà nhân vật phải mất cả đời để trải nghiệm, ta có thể lĩnh hội chỉ trong vài giờ đọc. Không chỉ vậy, truyện Truyện sắc còn giúp người đọc rèn luyện khả năng tưởng tượng, mở mang trí óc và cảm nhận được giá trị của tình yêu, sự hy sinh và lòng nhân ái. Truyện H

Trong ánh mắt hơi bất lực của Thanh Trúc, bàn tay anh nắm chặt gáy cô, lại một lần nữa hôn cô một cách đắm đuối: “Tối qua anh đã đánh Minh Hựu một trận.”

Anh nắm lấy cổ tay cô, đưa lên môi hôn: “Anh ghét hắn chạm vào em.”

“Vậy anh lại làm em mệt mỏi?” Thanh Trúc dùng tay còn lại véo má anh, cảm thấy anh lại cần được dạy dỗ.

“Anh đang yêu em.” Minh Đạt kiên quyết không thừa nhận đây là làm mệt mỏi, anh hơi cúi mắt, giả vờ ngây thơ, “Bé cưng, anh luôn yêu em.”

Trong việc biện minh và xuyên tạc vấn đề, cô không bao giờ có thể thẳng thắn như anh.

Chỉ là… cô luôn quá mềm lòng, không nỡ trách móc anh.

Tiếng nước xối xả, anh ôm cô ngồi trên bậc thang trong bồn, hôn đi hôn lại, tiến sâu vào.

Tình yêu và dục vọng đan xen, trong lúc tỉnh táo và chìm đắm, cuối cùng cô chọn cách buông thả.

Cực lạc và ngạt thở chỉ cách nhau một sợi tóc, anh luôn nắm bắt giới hạn cao nhất khiến cô sụp đổ, từng chút mở rộng khả năng chịu đựng của cô.

Nước trong bồn đã nguội, anh lau khô cơ thể cô, lại ôm cô lăn lên chiếc giường mềm mại.

Cổ họng khô khốc, anh dùng môi đưa nước cho cô. Bụng đói, anh ôm cô vừa dỗ dành vừa đút ăn. Cơ thể mệt mỏi, anh để cô nằm sấp, dùng gối kê cao phần dưới, khiến cô chỉ cần nằm và tận hưởng.

Khi mệt mỏi đến mức không thể mở mắt, Thanh Trúc cảm nhận được anh dùng ngón tay bôi thuốc mỡ lên âm hộ hơi sưng đỏ của cô, ngón tay vẫn lưu luyến.

“…” Cô lẩm bẩm một câu.

Minh Đạt không nghe rõ, nhưng cũng không hỏi lại. Anh nhìn đôi mắt nhắm nghiền của cô, không nhịn được lại cúi xuống hôn lên mí mắt cô.

lưu truyện

Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn