Truyện ngôn tình sắc Bạo tình

Bạo Tình

Truyện Full

(Click xem Danh Sách Chương)
  • lưu truyện

Mô tả Truyện :

Truyện ngôn tình sắc Bạo tình - Trạng Thái : truyện full - Thể Loại : Truyện sắc - Truyện H văn cực nặng - Không đủ 21 tuổi vui lòng không đọc truyện . Nội Dung : Nam nữ chính quen nhau trong một câu lạc bộ kính về tình ái lớn ở châu âu, những người trong câu lạc bộ đa số là những người có bệnh trầm cảm vì cuộc sống áp lực muốn tìm chổ giải sầu - Còn trường hợp nữ chính là chị ấy mắc chứng bệnh cưỡng ái đa số bệnh này loại chỉ hưng phấn khi bị bạo lực ái tình.Nhân sinh quan trong truyện có vài chổ không có giá trị đạo đức . Cẩn thận khi xem lưu ý đây chỉ là truyện giải trí .

Chương 80

Khách sạn do Trần Dương đặt rất gần bệnh viện của Anh Thư, chỉ cần đi bộ là tới.

Khi đến nơi, anh nhẹ nhàng bảo Anh Thư đợi anh một chút ở sảnh, rồi hỏi cô có muốn gọi gì uống không, sau đó tự mình lên phòng sắp xếp đồ đạc, sẽ quay lại ngay.

Anh Thư có vẻ muốn nói nhưng lại thôi, được Trần Dương tinh ý phát hiện, anh hỏi: "Sao vậy? Có khó chịu không?"

Cô gái mặt đầy ngượng ngùng, cắn môi nhẹ nhàng nói: "Đau bụng, muốn mượn phòng tắm một chút."

Trần Dương cười: "Có gì phải ngại, tôi chưa trả phòng đâu, lên cùng tôi dùng nhé."

Lên đến phòng, Trần Dương chỉ hướng phòng tắm cho Anh Thư rồi tự đi thu dọn hành lý chuẩn bị trả phòng.

Lâu rồi vẫn chưa thấy Anh Thư bước ra, trong lòng anh bỗng trào lên một nỗi lo không rõ nguyên do. Cảnh tượng ác mộng trước kia hiện về trong đầu: bồn tắm đỏ thẫm, Anh Thư nhắm mắt...

Anh vứt đồ xuống, chạy vài bước tới cửa phòng tắm.

Cửa đóng chặt, bên trong yên tĩnh như tờ.

Trần Dương hoảng hốt, không suy nghĩ nhiều, giơ chân định đá cửa.

Ngay lúc đó, cửa phòng tắm "két" mở ra, hiện ra trước mắt anh là cảnh tượng chưa từng nghĩ tới: Anh Thư gầy yếu, trắng nõn, không mặc gì, cổ đeo vòng cổ màu đen có dây xích, đầu dây cô gập lại vài lần, cắn trong miệng.

Cô nhìn thấy Trần Dương, có vẻ run rẩy một chút, rồi cúi đầu quỳ xuống im lặng.

Anh Thư quỳ trên đôi gối, mông ngồi trên gót chân, hai tay chồng lên đầu gối, tay trái ở trên, tóc dài rủ xuống trước ngực.

Tư thế M chuẩn mực.

Trước mặt trên sàn, yên lặng đặt một cây thước đo màu đỏ tươi.

Má cô ửng hồng vì hồi hộp, mắt lại ánh lên vẻ kiên quyết như sẵn sàng hy sinh.

"Anh." Cô lấy dây xích ra khỏi miệng, nói rất nhỏ.

Khả năng nhận thức của Anh Thư rất tốt, những gì ghi trong nhật ký giờ đây được cô thể hiện qua cơ thể như một sự tái chế thứ hai.

Giọng cô nhẹ như lông vũ, lướt qua không khí không để lại dấu vết.

Nhưng lúc này Trần Dương như bị sét đánh, mặt tái mét, máu trong người dường như đông lại.

Im lặng chết chóc, đến nhịp tim của hai người cũng trở thành âm thanh chói tai nhất trong căn phòng.

Anh không hiểu làm sao Anh Thư biết sở thích kỳ lạ của mình, khi nào cô quyết định tiếp xúc với thế giới này. Nhưng dù sao đi nữa, anh không thể chấp nhận cảnh tượng này, không thể.

Cô là con gái của Lan Ngọc mà!

Một cảm giác khó chịu phát ra từ tận sâu trong lồng ngực anh.

" em đứng dậy đi!" Trần Dương lấy một chiếc khăn tắm quấn quanh Anh Thư đang run rẩy, "Chúng ta cần nói chuyện nghiêm túc."

Nước mắt nóng hổi đã tràn ra trong mắt cô.

Đọc Truyện sắc là một hành trình khám phá thế giới nội tâm của chính mình. Những câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc sẽ giúp ta hiểu rõ hơn về giá trị của sự chân thành và lòng vị tha. Qua đó, chúng ta có thể áp dụng những bài học này vào cuộc sống thực tế để xây dựng những mối quan hệ bền vững. Truyện H

"Anh Trần Dương, em thích anh! Từ lúc 13 tuổi em đã thích anh! Những gì anh thích, em đều học hết! Em làm được tất cả! Anh tin em đi!"

Cô bất ngờ ôm chầm lấy anh, khóc nức nở, đôi vai nhỏ yếu ớt run rẩy đầy thương cảm.

" em mặc quần áo đi được không?" Trần Dương bối rối, giơ tay lên rồi lại không dám xoa lưng cô.

Anh sợ bất cứ cử động thừa nào sẽ khiến Anh Thư hiểu lầm thêm.

Cô vẫn nắm chặt áo anh, khóc không ngừng.

"Anh Thư, nếu em không mặc quần áo, anh sẽ không nói chuyện với em nữa!" Trần Dương đành giả vờ giận dữ nghiêm khắc.

Trước mặt cô, anh chưa từng lớn tiếng như vậy, chỉ lần này thôi mà đã có tác dụng.

Cô gái như bị sốc tạm thời, dường như đang cố gắng tiếp nhận một diện mạo khác của Trần Dương.

Có lẽ nên nghiêm khắc như thế.

Anh Thư nghẹn ngào đứng dậy, nước mắt vẫn còn rơi.

Trần Dương lấy chiếc áo choàng tắm sau cửa, giúp cô mặc vào.

Dây thắt lưng buộc lỏng lẻo nhất vẫn còn rộng.

Cơ thể gầy yếu, khuôn mặt ướt đẫm nước mắt của cô làm anh nghẹn ngào.

Sao mọi chuyện lại thành ra thế này?

lưu truyện

Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn