Truyện ngôn tình sắc Bạo tình

Bạo Tình

Truyện Full

(Click xem Danh Sách Chương)
  • lưu truyện

Mô tả Truyện :

Truyện ngôn tình sắc Bạo tình - Trạng Thái : truyện full - Thể Loại : Truyện sắc - Truyện H văn cực nặng - Không đủ 21 tuổi vui lòng không đọc truyện . Nội Dung : Nam nữ chính quen nhau trong một câu lạc bộ kính về tình ái lớn ở châu âu, những người trong câu lạc bộ đa số là những người có bệnh trầm cảm vì cuộc sống áp lực muốn tìm chổ giải sầu - Còn trường hợp nữ chính là chị ấy mắc chứng bệnh cưỡng ái đa số bệnh này loại chỉ hưng phấn khi bị bạo lực ái tình.Nhân sinh quan trong truyện có vài chổ không có giá trị đạo đức . Cẩn thận khi xem lưu ý đây chỉ là truyện giải trí .

Chương 98

Tường Vân bĩu môi quỳ trên đất, vừa định thả lỏng hai tay đan vào nhau phía sau lưng thì bị Trần Dương mắt sắc như dao nhìn thấy, quát một tiếng, “Không biết tay phải để sau lưng là thế nào à?!”

Sợ quá, cô vội vàng trở lại tư thế cũ, giữ thẳng lưng, chỉnh lại dáng ngồi.

Tường Vân mặc trên người một chiếc áo đồng phục học sinh ngắn tay màu xanh trắng, chữ in “Trường Trung học số 1 XX” trên ngực đã sờn rách tả tơi. Nhưng lớp vải căng trên người lại làm nổi bật hai quả ngực căng tròn rõ ràng, hai đầu ti nhỏ cũng lộ rõ mồn một.

Người này lấy đâu ra cái đồng phục học cũ rích vậy?!

Tường Vân lén liếc sang, thấy Trần Dương ngồi bên bàn máy tính. Anh cũng mặc bộ đồng phục giống cô, chỉ khác là cỡ lớn dành cho nam.

“Anh, nhìn đẹp như chủ tịch sao?”

Tường Vân nhỏ nhẹ gọi một tiếng.

Theo kịch bản lần này:

Hôm qua là bầu cử hội học sinh, Trần Dương đắc cử chủ tịch hội với số phiếu cao, mọi người cùng đi tụ tập ăn mừng.

Tường Vân, với vai trò cán bộ kỳ cựu của ban ngoại vụ (đánh dấu gạch bỏ), đã để ý nhan sắc tuyệt vời của chủ tịch mới lâu rồi, nhân cơ hội hiếm có này giả vờ say rượu, thành công dựa vào ngực Trần Dương trước mặt mọi người.

Trần Dương dưới áp lực mọi ánh mắt dĩ nhiên phải hóa thân thành vệ sĩ bảo vệ, đưa cô về nhà.

Tường Vân tính toán kỹ càng, nghĩ khi vào nhà sẽ tiếp tục giả vờ say ngủ với anh, nhìn anh dáng vẻ chính nhân quân tử, chắc không dám đùn đẩy trách nhiệm say rượu làm loạn, chuyện hôn nhân của cô có thể được giải quyết thế là xong!

Ôi, nghĩ đến cảnh chủ tịch Trần châm điếu thuốc sau sự kiện, nghiêm túc nói với cô, “Em yên tâm, anh sẽ chịu trách nhiệm.”

Tường Vân vui đến muốn bay lên.

Cô đúng là người tài giỏi thật!

Nhưng, nhưng, nhưng mà...

Sau khi chủ tịch Trần dìu Tường Vân say rượu về nhà, chưa kịp để cô giả say làm nũng, anh đã kéo cô lại, đặt lên đùi rồi đánh tới tấp.

Vừa đánh vừa hỏi, “Say rượu à?! Biết tao là ai không?!”

Hai mông qua lớp vải dày của quần jeans bị tát đỏ rát, đau đến mức Tường Vân tỉnh hẳn hơn nửa.

“Á á á— anh— anh là— chủ tịch Trần— a—”

Tường Vân không biết chủ tịch còn có sở thích này, lấy mông cô như quả bóng rổ, đánh mạnh không tiếc sức.

Không liều không được, không dám chơi không xong, chỉ có chịu đau mông mới dụ được chủ tịch lên giường!

Trong đầu Tường Vân đấu tranh tư tưởng dữ dội trong 0,1 giây rồi bắt đầu hợp tác, mỗi tiếng rên kéo dài mảnh mai, eo uốn éo cực kỳ quyến rũ.

Ồ, cô còn thích nữa đấy! Rất hưởng thụ phải không? Còn dám vặn mông! Chưa thấy đỏ chưa thấy sưng à?!

Chủ tịch Trần tức đến nghiến răng, “rắc” một tiếng kéo khoá quần jeans của Tường Vân xuống tận mắt cá chân, nhìn thấy cô mặc quần lọt khe ren đen siết chặt vào khe mông, hai bên thịt đã hơi đỏ nóng không còn che giấu được.

Nhìn thế làm anh máu dồn lên não, không do dự giơ tay lên tát mạnh lần nữa.

Đáng đánh!

“Phập phập phập—”

Mỗi cái tát vang lên trên mông làm cả mảng thịt run lên.

Tần suất nhanh hơn, tiếng động to hơn.

Quả đào vừa còn vặn vẹo nhịp nhàng giờ phải cố tránh né, loạn xạ không còn đẹp mắt.

Tường Vân ngừng rên rỉ, bắt đầu thấy khó chịu, lúc ưỡn vai, lúc cong lưng, nhưng vẫn không thoát được liên tiếp những cái tát.

Thấy mắt cô ướt đẫm nước mắt, quần lọt khe phía trước cũng ướt sũng, Trần Dương vươn tay nắm lấy viền quần trong của cô, kéo mạnh lên.

Lớp vải mỏng ngay lập tức biến thành sợi dây nhỏ, luồn sâu vào khe hoa mềm mại trơn mượt.

Chủ tịch Trần nhìn xuống nơi xấu hổ nhất của Tường Vân, miệng mở ra đóng vào đầy ham muốn.

“Còn muốn ngủ với anh không?”

“Không muốn nữa rồi không muốn nữa rồi!”

“Phập phập phập—” một loạt roi quất mạnh, “Không muốn mà vẫn chảy nhiều nước thế? Đứa trẻ hay nói dối thì phải chịu roi!”

“Em sai rồi— ừ ừ ừ— em sai rồi— không dám nói dối nữa!”

“Vậy muốn anh ngủ với em không?”

“Muốn muốn muốn muốn!”

Truyện sắc chữ miễn phí giúp chúng ta mở rộng tầm nhìn và suy nghĩ. Truyện ngôn tình không chỉ mang lại niềm vui mà còn giúp ta hiểu rõ hơn về cảm xúc của bản thân và người khác. Qua đó, ta có thể cải thiện khả năng đồng cảm và xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp hơn. Truyện H

Trần Dương ném Tường Vân lên giường, vài cái cởi đồ nhanh, rồi khi lao vào cô, mắt anh nhắm nghiền, hỏi lại câu cũ, “Thật sự không nhận ra anh sao?”

Em! Tự ý sửa kịch bản!

Bản không có câu này!

biết thế nào mà nhận ra em?!

Tường Vân giận dữ nhìn chằm chằm Trần Dương, kết quả bị anh véo mạnh ở háng, chưa kịp la lên đã bị một nụ hôn sâu bịt miệng.

Trần Dương lập tức mở rộng thế đánh, nhịp nhàng đưa vào rút ra.

Sau hơn trăm lần, Tường Vân chân mềm nhũn, đầu óc mơ màng, chỉ còn tiếng rên rỉ nhỏ, thân thể bị chủ tịch Trần lật qua lật lại, hoàn toàn không nghe lời mình nữa.

Tường Vân sau nhiều lần lên đỉnh đã kiệt sức, rượu cũng ngấm lên, không quan tâm Trần Dương vẫn tiếp tục vận động không ngừng nghỉ, đầu cô nghiêng sang một bên, rồi:

Ngủ—mất—rồi.

Trần Dương còn cứng cáp, đành làm qua loa vài lần rồi xuất tinh.

Thất vọng, anh nhìn cô ngủ say trong lòng, thấy cô lúc nhăn mũi, lúc mấp máy môi, còn tay nhỏ nắm chặt ngón cái anh.

Được rồi, tối nay coi như em thắng, sáng mai trời sáng chúng ta tiếp tục, anh sẽ cho em thêm phần kịch!

Dù trong lòng nói vậy, Trần Dương vẫn không nhịn được vuốt ve nhẹ nhàng mái tóc Tường Vân.

lưu truyện

Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn