
Đấu Sắc
5 Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
truyện ngôn tình sắc Đấu Sắc - Trạng thái : ngày úp 4 chương cho đến khi truyện full - thể loại : truyện sắc - truyện H vui lòng không đọc truyện khi chưa đủ 18 tuổi. Nội Dung : Tình yêu và lý trí , yêu thương và quyền lợi vốn không nên để cùng một chổ vì yêu thương chân thành là trái tim dẫn lối , lý lẽ của con tim khó có thể dùng lý trí để giải thích. Khi yêu chúng ta cũng chỉ cần biết yêu thôi nhưng cơn sóng cuộc đời vốn không êm như hai từ tình yêu. Truyện là mô tip nữ cường vs chàng cáo tình yêu của họ Là sự đan xen giữa quyền lực và dục vọng, một sự ám ảnh không thể buông bỏ.Họ tìm thấy sự cân bằng tuyệt đối trong vòng tay nhau.Hy vọng câu chuyện này sẽ khiến bạn cảm nhận được sự nóng bỏng của dục vọng, sự lạnh lùng của quyền lực, và hơi ấm của sự lưu luyến.
- Trước
- DS Chương
Chương 5
Ánh bình minh xuyên qua màn rèm mỏng chiếu vào phòng ngủ, Hải yến đầu tiên cảm nhận được là hơi ấm từ phía sau. Cánh tay nặng trĩu của Hưng Thịnh quàng ngang eo cô, hơi thở ấm áp lướt qua gáy cô. Cảm giác thân mật quen thuộc đó làm cô tỉnh táo ngay lập tức, ký ức hỗn loạn đêm qua như sóng triều cuồn cuộn ùa về.
Cô nhẹ nhàng gạt tay anh ra, nhưng anh lại siết chặt hơn.
“Mấy giờ rồi?” giọng Hưng Thịnh khàn khàn sau giấc ngủ, môi anh áp lên xương bả vai cô.
Hải yến mò tay tìm điện thoại trên đầu giường: “Bảy giờ hai mươi.” Cô dừng một chút, “Sáng nay anh có khám bệnh đúng không?”
Người phía sau đột nhiên cứng đờ. Hưng Thịnh chống người dậy, bóng tối phủ lên cô: “em còn nhớ lịch làm việc của anh sao?”
Hừ Hải yến lật người xuống giường, lấy áo sơ mi trên sàn khoác vào: “Chỉ là kiến thức cơ bản thôi, sáng thứ Tư anh thường có lịch khám.” Cô bước vào phòng tắm, cố tình phớt lờ ánh mắt nóng bỏng phía sau.
Nước nóng xối lên người, Hải yến cố gắng rửa sạch dấu vết đêm qua. Người phụ nữ trong gương xương quai xanh và ngực đầy vết đỏ, bên hông còn có dấu vết ngón tay. Cô nhắm mắt, để dòng nước rửa trôi mặt mình. Thật nực cười, họ đã leo lên giường như vậy mà chẳng hề nói chuyện rõ ràng về việc chia tay nửa năm trước.
Khi đọc Truyện sắc, chúng ta không chỉ đắm chìm trong những câu chuyện tình yêu đẹp mà còn học được cách đối diện với khó khăn và thử thách. Những nhân vật trong truyện thường phải trải qua nhiều biến cố để trưởng thành, và từ đó, chúng ta có thể rút ra những kinh nghiệm quý báu cho chính mình. Truyện H
Khi cô quấn khăn tắm bước ra, phòng ngủ đã trống không. Ga trải giường được trải lại phẳng phiu, cả đống quần áo vứt trên sàn đêm qua cũng biến mất. Tim Hải yến thắt lại, cô nhanh bước về phía phòng khách—
Hưng Thịnh đang đứng trong bếp mở, rán trứng, mặc chiếc áo thun dự phòng cô để ở phòng gym, vải áo ôm sát lộ rõ cơ bắp lưng. Trên quầy bếp đặt hai tách cà phê, hương thơm lan tỏa khắp không gian.
“Tôi mượn đồ của cô.” Anh nói mà không quay đầu lại, “Tủ lạnh chỉ còn trứng với bánh mì nướng, tạm bợ ăn vậy.”
Hải yến đứng chết trân. Cảnh tượng quá quen thuộc, như thời họ sống chung. Khi đó Hưng Thịnh đi làm ca đêm về, luôn làm bữa sáng đơn giản cho cô ngủ quên.
“em không đói.” Cuối cùng cô nói, bước về phía tủ quần áo.
“Nói dối.” Giọng Hưng Thịnh theo sau, “Dạ dày cô không tốt mà còn dám uống cà phê khi đói?”
Hải yến quay phắt lại: “Chúng ta bây giờ là gì? Anh có quyền gì mà quản em?”
Tiếng trứng rán trong chảo xèo xèo. Hưng Thịnh tắt bếp, quay lại nhìn cô: “Bạn tình?” Anh nhướn mày, “Đó không phải quy tắc em đặt ra tối qua sao?”
Hải yến nghẹn lời. Đúng là cô đề nghị duy trì mối quan hệ thể xác, nhưng nghe anh nói ra lại rất chua xót.
“Nếu là bạn tình,” cô ngẩng cao cằm, “thì không nên quan tâm đến thói quen ăn uống của nhau.”
Hưng Thịnh bước tới, từng bước mang theo áp lực. Anh dừng cách cô một bước, đưa tay vuốt mái tóc ướt đẫm của cô ra sau tai: “Bạn tình có thể quan tâm chút được không, vết bầm trên lưng em là sao vậy?”
Hải yến nghẹn thở. Cô quên mất hôm qua va vào cửa kính phòng họp mới bị như vậy.
“Tại công việc.” Cô nghiêng đầu tránh chạm vào anh.
Ngón tay Hưng Thịnh lơ lửng trong không khí, rồi rút lại: “Vết bầm khá lớn, tốt nhất nên chườm nóng.” Anh quay về bếp, lấy từ cặp một lọ thuốc bôi đặt lên bàn ăn, “Ngày hai lần.”
Hải yến nhìn lọ thuốc quen thuộc—là loại cô từng dùng trước đây. Anh còn nhớ.
“Cảm ơn.” Cô nói cứng ngắc, cầm lọ thuốc đi về phòng ngủ, “Anh nên đi bệnh viện rồi.”
Khi cô thay bộ vest công sở bước ra, Hưng Thịnh đã dọn dẹp bếp xong, đang thắt cà vạt. Dưới ánh sáng ban mai, góc nghiêng khuôn mặt anh rõ nét, lông mi tạo bóng quạt dưới mắt. Hải yến phải thừa nhận, dù đã nửa năm trôi qua, người đàn ông này vẫn dễ dàng làm trái tim cô loạn nhịp.
“anh rảnh sau ba giờ chiều.” Hưng Thịnh đột nhiên nói, “Nếu em cần người giúp bôi thuốc.”
Hải yến suýt bị cà phê nghẹn: “Chúng ta đã nói rồi, chỉ lên giường, không hẹn hò.”
“Lên giường cũng phải lên nhưng trước tiên phải gặp mặt đã chứ.” Hưng Thịnh cài nút tay áo, giọng điềm tĩnh như đang bàn bệnh án, “Trừ khi em thích đi thẳng vào vấn đề?”
Tai cô nóng bừng. Cô đặt cốc cà phê xuống: “Tối nay em có tiệc.”
“Ngày mai thì sao?”
“Hưng Thịnh.” Cô nhìn thẳng vào anh, “Chúng ta không cần gặp nhau định kỳ. Khi nào cần thì liên lạc, được không?”
Anh lặng lẽ nhìn cô một lúc, gật đầu: “Tùy em.” Rồi lấy áo vest đi về phía cửa, dừng lại: “À, đầu nối ống nước dưới bồn rửa bị lỏng, anh xử lý tạm, nhưng tốt nhất nên gọi thợ sửa.”
Tiếng cửa đóng nhẹ nhàng vang lên, nhưng trong lòng Hải yến dấy lên hồi âm. Cô ngồi bệt trên sofa, nhìn lọ thuốc. Mọi thứ rối ren—cô định dùng mối quan hệ thể xác để cắt đứt ràng buộc, nào ngờ chỉ làm ranh giới thêm mờ nhạt.
- Trước
- DS Chương
Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn
